Chuyện Giàn Thiên Lý
Anh Bằng, thơ Yên Thao
Bolero
[Am]Tôi đứng bên này [Dm]sông,
bên kia vùng lửa [Am]khói.
Làng tô [Em] đây, bao năm dài chinh [Am]chiến,
từng [Dm]lũy tre muộn [Am]phiền. [Dm, G7, Am]
Tôi có người vợ [C]ngoan.
Đẹp như trăng mười [Am]sáu, cưới rồi đành xa nhau.
Nhớ [Dm]đôi môi nàng [Am]hiền, xinh xinh màu [C]nắng.
Má nàng [Em]hồng thơm mùi thơm lúa [Am]non.
Ai ra đi mà [Em]không từng bịn [Am]rịn.
Xa người yêu mà dễ mấy ai [C]vui.
Em nhìn [Dm]theo bằng nước mắt chia [C]phôi.
Tôi mạnh [Am]bước mà [Dm]nghe hồn nhỏ [Am]lệ. [Dm, G, Am]
Này anh lính [C]chiến, người bạn pháo binh.
[Am]Mẹ tôi tóc sương từng [Dm]đêm nghe đạn [C]pháo rơi thật [Am]buồn. [Dm, C, Am]
Anh rót cho khéo nhé, kẻo lầm vào nhà [Em]tôi.
Nhà [G]tôi ở cuối chân [Em]đồi,
có giàn thiên [G]lý, có [Em]người tôi [Am]thương.